Nhiều người lầm tưởng bến Yến – nơi du khách bắt đầu xuống thuyền trẩy hội chùa Hương là bến Đục. Trên thực tế, cái tên bến Đục có nguồn gốc khác.
Cùng Tìm Ảnh Đẹp đi tìm hiểu về bến Đục – chùa Hương trong bài viết này.
Bến Đục – chùa Hương
Xưa kia, dòng suối nhỏ bắt nguồn từ chân núi Hương Tích, chảy qua làng Yến Vĩ, được gọi là Tiểu Khê (tức: con suối nhỏ). Có một con suối nối từ Tiểu Khê ra sông Đáy, chảy qua địa phận làng Độc Khê (vì làng này chỉ có một con suối). Sau đó do phương ngôn xứ sở nên người ta gọi chệch thành làng Đục Khê.
Xưa kia, du khách đến trẩy hội chùa Hương thường đi thuyền theo dòng sông Đáy đến bến Đục nơi con suối từ Hương Tích hòa vào dòng sông mẹ rồi rẽ thuyền tiến vào quần thể danh lam “Nam thiên đệ nhất động”. Du khách ngồi trên thuyền trải chiếu hoa, nhâm nhi chén rượu mơ, nghe hát, phải chi thế mới “thấm” hết phong vị đặc thù riêng có ở nơi đây. Khi gặp nhau trên suối, đôi bên thường chắp tay chào : “Nam mô a di đà phật” đúng như câu thơ của thi sĩ Nguyễn Nhược Pháp mô tả :
“Đò đi qua bến Đục
Mọi người ngắm nhìn em
Thẹn thùng em khẽ nói
Nam mô a di đà.”
Cùng với đường thủy, du khách có xác xuất đi bộ qua bến Đục vào chùa Trình rồi mới xuống thuyền đi tiếp. Đền Trình ( Ngũ Nhạc ) là nơi khách vào trình diện khi tới cảnh phật. Điểm du khách xuống đò đó chính là bến Yến. Theo người già kể chuyện, trong những ngày hội thuyền ra vào nhộn nhịp như bầy chim yến bay về tổ nên tên bến Yến cũng bắt đầu từ đó.
Hình ảnh bến Đục – chùa Hương xưa